Giới thiệu Trang Lệ Thủy

Thầy Cô và các bạn thân mến, hôm nay xin giới thiệu với Thầy Cô và các bạn một một người bạn học cùng Trường Trung Học Hà Tiên xưa,…đặc biệt là người bạn nầy không xa lạ với chúng ta, vừa không xa lạ với nhóm bạn chúng ta hiện còn ở Hà Tiên, vừa cũng không xa lạ với nhóm bạn hiện ở vùng Californie nước Mỹ,…và cũng là một cây bút mới rất duyên dáng vừa xuất hiện trên Blog của chúng ta,…Thầy Cô và các bạn đoán ra ai chưa?…Xin để hình cho thấy rỏ nhé,….:-)….!!….

Thuy_Trang127pxĐó là bạn Trang Lệ Thủy…, bạn Trang Lệ Thủy học Trường Trung Học Hà Tiên cùng chung lớp với Hồ Thị Kim Hoàn, Trần Phương Nhu, Lâm Thị Lan, Lê Phước Hãi, Trần Phước An,…..và còn nhiều bạn khác nữa mà Thầy Cô và các bạn sẽ thấy trong hình toàn thể lớp học 11A niên khóa 1970 – 1971 dưới đây.

Ngoài ra người anh trai của Trang Lệ Thủy là anh Trang Thanh Sơn cũng là học sinh ngày xưa của Trường Hà Tiên chúng ta và còn là một thành viên trong ban văn nghệ học sinh, học trên mình một lớp (cùng lớp với anh Trần Văn Dõng…), mình cũng thường đích thân đệm đàn guitar cho anh Sơn ca, anh thường ca một bài mà mình quên tựa nhưng câu đầu như sau: « Mình cứ trách anh thư không hồi âm… »….:-)…!! 

Theo lời Lệ Thủy nói, gia đình Lệ Thủy sống thường xuyên trên mặt nước,..thay đổi nơi chốn nhiều lần, nhưng có lẻ có một cơ duyên nào đó, gia đình Lệ Thủy dừng chân lâu dài tại đất Hà Tiên, làm nơi dung thân và kết bạn với người Hà Tiên và với cảnh đẹp Hà Tiên,…Nhờ cơ duyên như vậy, Lệ Thủy gia nhập vào Trường Trung Học Hà Tiên chúng ta và những kỷ niệm bắt đầu dệt đầy thành một quyển sách lưu bút to lớn,…Nào là kỷ niệm về người bạn « Hà Liên Khúc », nào là kỷ niệm cuối năm đòi kẹo với Thầy Cô và ca hát văn nghệ,…Hiên nay Lệ Thủy định cư cùng với gia đình Ba Mẹ tại vùng Californie nước Mỹ, Lệ Thủy sẽ kể cho Thầy Cô cuộc sống hằng ngày phục vụ tha nhân như thế nào, mời Thầy Cô và các bạn đọc sau đây nhé,..        (Trần Văn Mãnh)

                                    Tiếng nói của mình.

(Kính tặng quý Thầy, Cô ngày xưa của các em. Thầy Cô đã cho các em trái tim biết nhớ mãi tình người, trong đó có cả tình thầy trò mà các em luôn giữ gìn, trân trọng: Học sinh của Trường Trung Học Hà Tiên xưa.)

                                                       Trang Lệ Thủy.   
                                                         
Trời đã vào đông, có những cơn gió thổi lành lạnh đến run người. Tôi  bước vội vào nhà thờ và tìm một chổ ngồi, trong Thánh Đường, nơi hàng ghế gần bục giảng để lắng nghe học sinh của trường Việt Ngữ hát bài Thánh ca ‘Đêm yên lặng”. Nhìn thấy những khuôn mặt hồn nhiên và tươi sáng của các em với y phục rất xinh xắn và dễ thương trong ngày lễ Giáng Sinh. Học sinh của tôi giống như những thiên thần trong trái tim của tôi vậy. Tiếng nhạc trổi lên êm đềm, quyện vào lời hát thật thánh thiện và bình yên của các em đã đưa tôi trở về vùng quê hương hiền hòa và thân ái trong những ngày tôi còn thơ ấu nơi quê nhà. Bất chợt mi mắt tôi thấm ướt, tôi đã khóc. Không biết tôi khóc vì xúc động khi nhớ về quê hương của mình, trong những ngày Giáng Sinh xa xưa. Hay tôi khóc, vì vui mừng khi thấy những học sinh của tôi, đã có thể hát được bài Thánh ca an bình này, trong mùa Giáng Sinh năm nay, bằng chính tiếng nói của mình.

Nhớ những ngày đầu tiên khi các em cắp sách tới trường, theo ba mẹ ghi danh học tiếng Việt. Có em không nói được tiếng Việt nào cả, có em bập bẹ được vài tiếng. Có em học lớp mẫu giáo cứ khóc hoài, vì tiếng Việt khó quá…có em hay đùa trong lớp: “Thưa cô, con sinh ra ở Mỹ, con là người Mỹ, có Quốc tịch Mỹ, nên con không cần học tiếng Việt phải không cô?”, hay “ Sao học bài nào con cũng thấy có trò Tí hết vậy cô”. Tôi cũng còn nhớ, có lần tôi tình cờ nhìn thấy, vài học sinh của lớp chúng tôi, đã âm thầm, thút thít khóc vì đội của mình thua cuộc, trong một lần tham dự đố vui để học nào đó, với các trường bạn. Trái tim của tôi cũng lặng lẽ khóc theo.

Hôm nay, tôi cũng đã nhìn thấy John, người học trò tiếng Việt của lớp chúng tôi cách đây vài năm về trước, đã chuyển dịch bài giảng của Mục Sư bằng tiếng Việt qua Anh ngữ một cách rất lưu loát và thông thạo. Hình như có niềm vui nào đó, len lén vào tim tôi làm lòng mình rất ấm.

Rồi cũng có lần nào đó, trong dịp Tết ở nhà thờ, tôi nhớ. Tôi bỗng nghe trong đám đông có tiếng gọi “ Cô ơi, cô có khỏe không?”. Quay lại, tôi bất chợt nhận ra người học trò cũ của mình, đã theo học lớp tiếng Việt với tôi lâu lắm rồi. Thì ra tình thầy trò vẫn muôn thuở tồn tại và ấm áp, dù ở đây hay ở quê nhà.

Cám ơn trường Việt Ngữ  El Monte, ngôi trường đã đem lại cho tôi tình yêu quê hương, tiếng nói và tình người, trong đó có cả tình thầy trò, mà tôi, suốt một đời luôn trân trọng.

                                          Trang Lệ Thủy (03/2016)

Hai bạn học thời Trung Học Hà Tiên: Hồ Thị Kim Hoàn và Trang Lệ Thủy

TrangLeThuy_11A_1970_1971Lớp học 11A niên khóa 1970 – 1971 Trang Lệ Thủy (chấm xanh dương) cùng Thầy Cô và các bạn

TrangLeThuy_1996Trang Lệ Thủy nhân một dịp về Việt Nam, Hà Tiên năm 1996

Tái bút: Trang Lệ Thủy đi dạy tiếng Việt cho các trẻ em hải ngoại vào mỗi sáng chủ nhật, ngỏ hầu bảo tồn phần nào nền văn hóa nước nhà. Hai năm nay, tuy nghĩ dạy vì bận rộn, và cha mẹ già cần người săn sóc, nhưng trong tương lai gần khi mọi việc được sắp xếp ổn thỏa, Lệ Thủy sẽ đi dạy trở lại. Đây là bài viết về Trường Việt ngử ở hải ngoại có Lệ Thủy tham dự với vai trò Cô Giáo.

Hình ảnh: Trang Lệ Thủy, Trần Phương Như, Nguyễn Phúc Hậu

Laisser un commentaire