Thư Tình (Hồ Thị Kim Hoàn)

Thầy Cô và các bạn thân mến, trong quảng đời học sinh chúng ta ai cũng có một lúc trao đổi thư « tình » qua lại với một người bạn khác phái,…Trao thư tình cũng có nhiều kỷ thuật, có bạn thì nhờ người bạn thân của đối tượng mình trao dùm vì là người tin cậy được, có bạn thì lén để vào học tủ bàn học của đối tượng mình muốn trao thư,…Không biết còn kỷ thuật nào nữa các bạn nhỉ…Riêng mình thì có kỷ thuật giãi toán cho đối tượng, như vậy mới có lý do để trao thư qua lại, nhưng kỷ thuật nầy không hiệu quả lắm vì trong thư chỉ toàn là đề toán không, tìm mãi cũng không thấy một chử « anh yêu… »…..Có lẻ trong thư của Duy gởi cho Kim Hoàn là hay lắm, lời lẻ đầy êm dịu nhẹ nhàng, phải chi Kim Hoàn cho chúng ta đọc một « bản sao » của lá thư đó thì mình học được thêm một cách viết thư tình bay bướm mặc dù chúng ta đã đi vào thời điểm « bốn mắt nhìn nhau mà nói chẳng nên lời… »…:-)…   (lời giớii thiệu: Trần Văn Mãnh)

THƯ TÌNH

Năm học đệ tứ, tôi 14 tuổi. Trong lớp chỉ có vài bạn sinh năm 1954. Bên nam có Trương Thanh Hùng, Trần Học Quang, Tô Vĩnh Tuấn. Nữ có tôi và Nguyễn Thị Thúy Vân. Mà tôi sinh tháng 11 nên được xem là nhỏ tuổi nhất. Cho nên “chàng” nói gởi thư tình cho “em” thì không sợ đám bạn nói rằng “cua” mấy “chị” cùng lớp.
Chúng tôi học chung từ năm đệ thất. Tôi gọi tên “chàng” là Duy cho tiện. Duy có giọng hát rất hay. Bài ruột của Duy là “Đêm buồn tỉnh lẻ”.
Không biết anh thích tôi từ lúc nào. Chỉ biết khi chiều xuống, anh hay quanh quẩn ở xóm nhà tôi. Giả vờ đi tìm Phan Thanh Tùng nhà kế bên, và thường đóng đô ở đấy, nên có khi Tùng cằn nhằn: “Nó nói tìm tao, nhưng mắt cứ nhìn miết qua nhà mày đó thôi.”
Một ngày đẹp trời nọ, khi tôi vừa vào lớp học thì chị Trần Quý Phụng ngồi cạnh tôi nói nhỏ:
– Có người nhờ chị đưa thư tình cho em nè.
– Ai vậy chị?
– Duy đó.
– Em không nhận đâu.
– Sao vậy?
– Em sợ lắm!
– Gì mà sợ. Tuổi học trò có thư tình là chuyện thường. Em thương người ta thì em hồi âm lại. Không, thì đọc xong mình xé bỏ.
– Vậy được sao?
– Chứ giữ đó rủi ba mẹ thấy là chết.
– Xé thư tình hở chị? Sao kỳ vậy?
Chị Quý Phụng dúi lá thư vào trong cặp của tôi. Châu Ngọc Mỹ ngồi kế chị Phụng liếc qua càu nhàu:
– Học hành không lo, lo thư với tình!
Vậy là suốt 2 giờ đầu, tôi chẳng nghe thầy giảng gì cả. Cái thư đang nằm yên trong cặp tôi. Chẳng hiểu sao tôi cứ hồi hộp, lo sợ như là có trái bom nổ chậm vậy.
– Ủa, Duy đâu rồi chị Phụng?
– Nó nghỉ giờ đầu, chắc… xao động quá, nên không vô học.
Ô, lạ thiệt! Trao thư tình cũng phải nghỉ học ư?
Hồi chuông vang lên. Tôi không ra chơi. Chắc tôi sợ mất lá thư? Tôi cũng tò mò muốn đọc ngay để biết Duy viết gì trong ấy? Nhưng lớp học đông thế này, làm sao mà đọc được?

htkhChân dung cô học trò 14 tuổi, học lớp đệ tứ, do dự không dám nhận thư tình của người bạn học trai…

Thình lình có tiếng la ó om xòm, tiếng vổ tay rầm rộ bên dãy nam sinh. Mọi người hướng mắt ra cửa lớp. Tôi cũng nhìn theo. Chao ơi, các bạn đang hoan nghinh sự xuất hiện của Duy. Duy ăn mặc chải chuốt, đầu tóc láng mướt, oai hùng bước vô lớp. Ánh mắt Duy ngó thẳng vào tôi cười toe toét. Tôi không bao giờ quên được nụ cười rạng ngời ấy của Duy.
Thì ra mọi người đều biết chuyện này? Tôi mắc cở quá đi thôi. Tôi không biết phải trốn ở đâu bây giờ, nên đành ngồi yên, cuối gầm mặt xuống.
Tan trường. Tôi cố ý nán lại, chờ bạn bè ra về hết, tôi mới bước ra cổng thì thấy Duy đang đứng đó, chắc anh đợi tôi về.
Sánh bước trên đường Mạc Công Du có hàng dương xanh rợp bóng. Tôi trách:
– Sao Duy làm vậy? Ai cũng biết hết.
– Thì Duy muốn cho mọi người biết Hoàn là của Duy mà, để đừng ai… cua Hoàn nữa.
Tôi ngạc nhiên, hỏi:
– Hoàn là của Duy?
– Ừa, phải!
Chời! Con bé ngày xưa cũng hết ý kiến luôn. Chẳng nhớ mình đã nói thêm những gì nữa?
Khi đi đến đường Tuần Phủ Đạt thì Duy chia tay:
-Thôi mình về nhe.
Đi được vài bước Duy quay lại:
– Hoàn có biết tại sao Duy cứ hát bài “Đêm buồn tỉnh lẻ” không? Tại vì có một câu mà Duy muốn nói với Hoàn: “Yêu, yêu em nhiều lắm nhưng tình ta vẫn chưa thành khi núi sông còn điêu linh…”
Quay đi vài bước, Duy lại gọi tôi, rồi anh hát: “ Thương em, thương nhiều lắm, em ơi biết cho chăng, tỉnh lẻ đêm buồn!”.
Giờ nhớ lại, thiệt là quá dễ thương!
Riêng tôi, mổi khi nghe bài hát đó, tôi không sao quên được Duy và lá thư tình đầu đời.
Cảm ơn Duy đã dành cho cô bạn học một tình cảm thơ ngây, một kỷ niệm đẹp của tuổi học trò dưới mái trường trung học Hà Tiên.

Hồ thị Kim Hoàn
(June 26, 2016)

dembuontinhle_adembuontinhle_b

dembuontinhle_cdembuontinhle_d

Hình ảnh: Hồ Thị Kim Hoàn, bìa nhạc Interrnet

8 réflexions au sujet de « Thư Tình (Hồ Thị Kim Hoàn) »

  1. Đọc bài này, các bạn cùng lớp của chúng ta chắc biết nhân vật « Duy » là ai rồi, vì trong lớp mình hình như chỉ có Nguyễn Anh Khanh và « Duy » là hát hay, và người hát bài « đêm buồn tỉnh lẻ » là. . .
    Chuyện học trò dễ thương quá phải không các bạn?

    Aimé par 1 personne

  2. Anh Mãnh, Lan Lâm & các bạn ơi, « bản sao » không có, vì thư tình đã bay theo năm tháng rồi. Không phải vì mình xé bỏ đâu, mình chưa từng xé thư tình! :))

    Aimé par 1 personne

  3. Hồi ngày xưa các anh chị chưa có cái đt cầm tay để khi cần gởi những lời lẽ yêu thương của mình cho ai đó thì chỉ cần bấm nút rẹt rẹt mấy phát là xong,như thế là khỏi phải cần đến »giao liên »vì nhiều khi giao liên »chơi » ác là bắt phải lo lót mới chịu đưa thư…Nhưng bù đựơc cái là lúc đó khi nhận được thư tỏ tình của ai trao chắc chắn là trong lòng vui sướng gấp bao lần bây giờ ai đó nhận được tin nhắn trong đt,cái cảm giác lén lút đảo mắt tìm một góc bếp kín đáo nào đó để ngồi đọc thư chắc cũng lý thú không ít,đúng không chị Hoàn?
    Đọc »Thư Tình » của chị làm em nhớ đến chị Quý Phụng của em rất nhiều.!!!Ủa mà sao hồi đó mới có 14 tuổi mà có người gởi thư tình rồi,sinh tháng 11 nửa chớ,xém chút nửa là có 13 tuổi thôi,mấy anh hồi xưa hong sợ ở tù sao chời !!!Xem « Trung Học Hà Tiên Xưa » nhớ tuổi thơ quá trời luôn.(cám ơn anh Mãnh).

    Aimé par 1 personne

    • Đúng là cảm giác lý thú dạt dào đó em ạ. 🙂 Em là em của chị Quý Phụng, phải không?
      Chị nghĩ hồi xưa mấy anh cũng sợ phiền phức lắm, nên chỉ dám gửi thư thôi, chứ không dám… mần chi hết…hihi…

      Aimé par 1 personne

  4. Ping : Blog «Trung Học Hà Tiên Xưa» với vài con số tổng kết năm 2018 | Trung Học Hà Tiên Xưa

Laisser un commentaire