Hai câu chuyện vui thời đi học (Trần Văn Mãnh)

Thầy Cô và các bạn thân mến, hôm trước viết bài về bạn Lý Mạnh Thường làm Thầy Cô và các bạn đọc thấy buồn quá, vậy để hôm nay mình kể vài câu chuyện kỹ niệm vui lúc còn đi học cho khuây khỏa nhé,…

Chuyên 1: Học Anh Văn với người Mỹ

Khoảng vào những năm đầu bậc Trung Học của mình (60-70) , Hà Tiên bắt đầu thấy xuất hiện những người lính Mỹ gọi là cố vấn Mỹ. Các cố vấn Mỹ nầy có nhả ý là muốn truyền bá cho học sinh Trường Trung Học Hà Tiên biết nói tiếng Mỹ nên mở lớp dạy Anh Văn ban đêm tại trường (vì ban ngày là các lớp học chánh thức rồi). Có rất nhiều học sinh ở trường hưởng ứng theo học, trong đó có mình nữa. Đa số các học sinh ghi tên theo học Anh Văn buổi tối là con trai, chắc con gái đi học ban đêm không tiện..!!. Ngoài ra thành phần của lớp học cũng có đủ trình độ hết, có các anh học lớp cao cũng vào học, đủ thành phần: lớn, nhỏ, học sinh Đệ Thất, Đệ tứ, Tam,….đều học tiếng Anh chung với nhau ..

Mình còn nhớ có một đêm, người cố vấn Mỹ bắt đầu dạy cho biết nói tên mình bằng tiếng Anh, bằng cách phải trả lời câu nầy: « What’s your name? »…Cố vấn Mỹ bắt đầu chỉ từng người trong lớp và hỏi rồi người đó phải trả lời dỉ nhiên phải bằng tiếng Anh. Tới phiên mình cũng may là êm xuôi: « My name is Mãnh ! »,…Kế đó cố vấn Mỹ chỉ anh Lâm Hữu Dư (anh Dư anh của chị Lâm Xuân Cúc, anh học trên mình ba lớp nhưng cũng học chung lớp Anh Văn đêm nầy…). Anh Dư đứng lên và nói với một giọng nói hơi khàn khàn: « My name is Mẻo…!! » Cả lớp đều cười vang lên vì biết anh Dư muốn trêu chọc mấy tay lính Mỹ nầy,…Trong khi đó thì cố vấn Mỹ tuy không hiểu tại sao cả lớp cười vang nhưng vì nghe anh Dư trả lời đúng văn phạm nên cũng gật gù « Very good,…very good…!! »

Hồi đó người Việt Nam mình thường gọi lính Mỹ là « Mẻo »,….

Chuyện 2: Đi chơi đêm với Thầy Nguyễn Thanh Liêm và Trần Tiên

Khoảng vào năm Đệ Tứ, có Thầy Nguyễn Thanh Liêm ở Cần Thơ mới đổi về và dạy môn Toán cho lớp mình. Nhóm bạn Trần Tiên, Phan Văn Hữu (nhà Trần Tiên ngoài chợ, đường Tuần Phủ Đạt, nhìn qua phố tứ diện, có bảng hiệu « Nam Viên ») thường đi chơi với Thầy Liêm. Buổi tối đó sau khi cơm nước xong mình thả  ra chợ vừa gặp Trần Tiên, Tiên rủ mình lên xe Honda đi chơi một vòng trên đường ra biên giới phía Thạch Động, có Thầy Liêm đi nữa. Vậy là Trần Tiên trên chiếc xe Honda dame chở ba, mình ngồi giữa, Thầy Liêm ngồi phía sau. Xe chạy êm ru trên đường Phương Thành, qua khỏi Đề Liêm thì trời cũng sụp tối hù, lại không may bị xe jeep của ông Quận trưởng đi tuần đêm bắt ngừng lại. Vào thời đó chắc cũng hơi không mấy an ninh nên buổi tối thường có xe Quận trưởng đi tuần, có vài người lính địa phương theo ông để phò tá. Vả lại ông Quận trưởng nầy rất khó khăn và khó chịu,…mấy người lính địa phương theo ông thường phàn nàn ai cũng biết,…Trong khi đó thì trước ông nầy có mấy đời ông Quận trường Hà Tiên (Đại Úy Tiên, Thiếu Tá Hoa,…) đều rất tử tế ai cũng thích, nhất là Thiếu Tá Hoa vì có con trai học chung lớp với mình nên thường mời học trò đến dinh Quận trưởng chơi..Trở lại chuyện ông Quận trưởng khó chịu mà mình quên tên rồi,..Xe jeep ngừng lại, ông bắt cả ba: Trần Tiên, Thầy Liêm và mình đứng xếp hàng một và bắt đầu hỏi tội… »Các người đi đâu ban đêm ra đây ??!! »…Mình và Trần Tiên nín khe chỉ có Thầy Liêm mạnh dạn trả lời: « Tôi là giáo sư dạy Trường Trung Học đây, còn hai em nầy là học trò của tôi, tụi tôi đi dạo hóng mát thôi không có điều chi sai trái cả… ». Ông Quận trường nhất định không nghe lời giải thích, chỉ mở miệng nói lia: »Bồng….bồng…!! » (tức là ông nói theo Tây « Bon….bon…. »….theo kiểu ta đây là có học dân Tây…., ổng đâu biết là mấy chục năm sau mình cũng là dân Tây chính hiệu,.!!…). Rốt cuộc ông ta ra lệnh cho lính Địa phương áp tải ba người về chợ Hà Tiên, lúc đó mình bắt đầu lo trong bụng…Ông Quận trưởng bắt Trần Tiên chở Thầy Liêm bằng xe Honda của Tiên, còn mình thì ông kêu chú Sáu Lỹ chở mình trên một chiếc Honda khác nữa (lúc đó chú Sáu Lỹ là lính địa phương đang đi theo xe để phò tá Quận trưởng, chú Sáu Lỹ thì quen biết, biết Trần Tiên và mình nhưng trước mặt ông Quận khó khăn chú không dám kêu nài hay cải lệnh, chú Sáu Lỹ là em của chú Năm Nghép, tiệm cà phê hủ tiếu Dũ Long, kế tiệm thuốc Bắc Sanh Hoạt)…

NguyenThanhLiem_1NguyenThanhLiem_3

Thầy Nguyễn Thanh Liêm

Sau khi xe áp tải về đến chợ Hà Tiên, không biết ông nghĩ sau mà rốt cuộc ông cũng ra lệnh thả ra hết, hú hồn, ai về nhà nấy. Đến đây chưa hết chuyện, vì sáng hôm sau, mình ra nhà sau của mình đứng chơi thì có chú Hiếm (chú Hiếm là Ba của anh Bún nhà sau đối diện với nhà sau của mình, chú là người lái xe jeep cho các ông Quận trưởng Hà Tiên, buổi tối đó chú cũng là người lái xe jeep đó), chú kêu mình lại và nói phân trần: »Ông Quận trưởng đâu có quyền làm như vậy phải không, người ta đang đi chơi mà đâu có quyền bắt người ta như vậy,… »…mà chú nói hơi lớn nên mình hoảng hồn bước tới gần chú và nói « Chú Tư nói nhỏ nhỏ, sợ má con nghe được má rầy con,… »…Chú cười thông cảm…Vì khi về nhà mình đi ngủ tỉnh queo đâu dám kể chuyện đi chơi bị lộn xộn như vậy cho nhà nghe đâu, sợ bị má và bà Ngoại mình la cho một trận…Đến đây thì mới hoàn toàn hết chuyện.

                                                                                                           Trần Văn Mãnh

TranTien_TranVanManhTrái: Trần Tiên, phải: Trần Văn Mãnh

         Hình ảnh: Trần Văn Mãnh, Nguyễn Thị Hoa

2 réflexions au sujet de « Hai câu chuyện vui thời đi học (Trần Văn Mãnh) »

  1. Núi Lăng
    Trong số học sinh Trung học Hà Tiên xưa, ít có người nào không một lần lên Núi Lăng cùng bè bạn vui chơi. Tôi cũng vậy, nhất là vào những năm học Đệ Tứ đến lớp 11.
    Năm học Đệ Tam, vào những giờ trống (Thầy cô bận việc cho nghỉ), anh em chúng tôi hay rủ nhau lên Núi Lăng phá phách. Trong lớp có Mong Đức Hưng ra vẻ là người sành điệu, rủ nhau đến quán của gia đình Thái Thanh Niên ở đầu đường vào chùa Lò Gạch (ngang nhà thờ) mua 1 xị rượu trắng pha với 1 chai nước cam rồi mang lên núi, thường đến ngồi ở mộ Mạc Thiên Tích, mỗi đứa uống vài hớp rồi trở về trường học tiếp. Tôi thường nói với bạn bè rằng tôi biết uống rượu từ năm 1970 là vậy.
    Năm học Đệ Tứ, lúc Thầy Hậu, Thầy Chiếu, Cô Hoa về dạy, anh em cũng hay lên Núi Lăng chơi trò « Cầu cơ ». Tôi nhớ hình như Hà Quốc Hưng học sau tôi 1 lớp có 1 cây cơ hình trái tim đàng hoàng, rất láng nói rằng lấy ván hòm (cải táng) làm nên rất linh.
    Trước đó, hình như lúc tôi đang học đệ lục, đệ ngũ thì phải, có một lần tôi cùng Trần Phước An (con ông Yết Ma, nhà ở chùa Phù Dung) cùng Dương Văn Hiến lên núi ăn cắp dừa. Tôi là đứa vụng về nên chỉ theo chầu rìa. Trần Phước An leo lên cây dừa ở gần mộ Mạc Thiên Tích bẻ, Hiến đứng ở dưới chụp vì sợ có tiếng động ông Từ Nguơn ra bắt. Hiến đứng dưới gốc dừa tè còn đang gài nút quần (lúc đó còn mặc quần khá chật, lại gài nút chứ chưa xài phẹcmơtuy). Ở trên An hỏi « Rồi chưa? », Hiến trả lời « Rồi » ngửa mặt lên mà tay còn gài nút quần, An thả trái dừa xuống ngay mặt Hiến. Môi Hiến sưng vù lên nhưng cũng ráng chụp thêm hai trái, rồi ba đứa đến mộ Mạc Thiên Tích đập, xé vỏ dừa, đập gáo uống nước. Hiến bây giờ ở Mỹ, còn An thì vẫn ở nhà cũ gần chùa Phù Dung.
    Hơn 45 năm đã qua, nhưng những kỷ niệm ấy vẫn còn mãi trong tôi.

    Aimé par 1 personne

  2. Ping : Đóng góp của bạn Trương Thanh Hùng | Trung Học Hà Tiên Xưa

Laisser un commentaire